Thứ Ba, 13 tháng 4, 2010

AVATAR

mới xem xong Avatar, mọi cảm giác ban đầu nào là phim viễn tưởg thì xem làm giề, chắc cũg na ná mấy phim khoa học viễn tưởg khác thôi,... Nhưg khi bước vào thế giới của phim, mình cảm giác như đang sốg ở xứ sở thần tiên vậy. Khi đó, tộc Na'vi như những vị thần, sống chan hòa và yêu thươg thiên nhiên như ruột thịt của mình; còn con người thật tàn ác. Chẳg trách bây giờ có căn bệnh mới gọi là hậu Avatar, vì muốn đc trở thành 1 người Na'vi, sốg cuộc sốg ko phải lo lắg nhiều phiền muộn của loài người. Mình cũng mắc bệnh ấy rồi! Mình không thể tự dứt suy nghĩ ra khỏi ý nghĩ "đó ko phải thế giới thực" nhưg trong thâm tâm mình muốn như vậy lắm! Ước gì mình là 1 Na'vi và sốg ở Pandora.

Thứ Bảy, 27 tháng 3, 2010

chưa nghĩ ra

dạo này học thêm tiếng hoa nên tiếng việt, tiếng anh và tiếg hoa cứ thế lộn nhào nhào lên, nhiều khi tiếng anh và tiếng hoa cùng song hành tạo thành cấu trúc ngữ pháp chỉ có trong tiếng tào lao. Giờ mền chán quá, dùng lại tiếng nguyên mẫu thui. Cứ như đã lâu lắm rùi á, blog này khó xài, khó truy cập nên mình ko hào hứng lắm! Tính sơ sơ thì mình có tài khoản bên yahoo plus, twitter, facebook, cyworld, và cuối cùng là cái này. Tiếc là chẳng có cái nào mình viết qua 15 bài, bên twitter và cyworld là thảm nhất, chẳng có cái gì. Vòng vòng các blog, mình thấy rằng những ai càng dành nhiều thời gian chăm chút blog ở khắp nơi, hầu như họ có cuộc sống tẻ nhạt và vô cùng đơn điệu ở thế giới thực. Khi bước vào mạng ảo này thì ngta khác hẳn, thât khó tin. Vì mình hum ni rảnh rỗi khi đã xong bài tập, việc nhà nên dành 1h dạo quanh nhà của thiên hạ. Mình không mún giống họ hay trở thành họ, nên phải cố gắng thôi! Mình ghét nơi ồn ào, thích yên tĩnh nhưng ko có nghĩa là thích cô độc. Vậy nên mình phải cố gắng thoát ra vì có lẽ thời gian qua mình có 1 nửa phần nào của kẻ ghìên PC và Internet rùi!