Thứ Ba, 13 tháng 4, 2010

AVATAR

mới xem xong Avatar, mọi cảm giác ban đầu nào là phim viễn tưởg thì xem làm giề, chắc cũg na ná mấy phim khoa học viễn tưởg khác thôi,... Nhưg khi bước vào thế giới của phim, mình cảm giác như đang sốg ở xứ sở thần tiên vậy. Khi đó, tộc Na'vi như những vị thần, sống chan hòa và yêu thươg thiên nhiên như ruột thịt của mình; còn con người thật tàn ác. Chẳg trách bây giờ có căn bệnh mới gọi là hậu Avatar, vì muốn đc trở thành 1 người Na'vi, sốg cuộc sốg ko phải lo lắg nhiều phiền muộn của loài người. Mình cũng mắc bệnh ấy rồi! Mình không thể tự dứt suy nghĩ ra khỏi ý nghĩ "đó ko phải thế giới thực" nhưg trong thâm tâm mình muốn như vậy lắm! Ước gì mình là 1 Na'vi và sốg ở Pandora.

Thứ Bảy, 27 tháng 3, 2010

chưa nghĩ ra

dạo này học thêm tiếng hoa nên tiếng việt, tiếng anh và tiếg hoa cứ thế lộn nhào nhào lên, nhiều khi tiếng anh và tiếng hoa cùng song hành tạo thành cấu trúc ngữ pháp chỉ có trong tiếng tào lao. Giờ mền chán quá, dùng lại tiếng nguyên mẫu thui. Cứ như đã lâu lắm rùi á, blog này khó xài, khó truy cập nên mình ko hào hứng lắm! Tính sơ sơ thì mình có tài khoản bên yahoo plus, twitter, facebook, cyworld, và cuối cùng là cái này. Tiếc là chẳng có cái nào mình viết qua 15 bài, bên twitter và cyworld là thảm nhất, chẳng có cái gì. Vòng vòng các blog, mình thấy rằng những ai càng dành nhiều thời gian chăm chút blog ở khắp nơi, hầu như họ có cuộc sống tẻ nhạt và vô cùng đơn điệu ở thế giới thực. Khi bước vào mạng ảo này thì ngta khác hẳn, thât khó tin. Vì mình hum ni rảnh rỗi khi đã xong bài tập, việc nhà nên dành 1h dạo quanh nhà của thiên hạ. Mình không mún giống họ hay trở thành họ, nên phải cố gắng thôi! Mình ghét nơi ồn ào, thích yên tĩnh nhưng ko có nghĩa là thích cô độc. Vậy nên mình phải cố gắng thoát ra vì có lẽ thời gian qua mình có 1 nửa phần nào của kẻ ghìên PC và Internet rùi!

Thứ Năm, 10 tháng 12, 2009

TEXT IN UNIVERSITY

I have thought my first test would be difficult, but today, the answer was not. It was easy, easier than the examination which I did at high school. However, I made some mistakes when doing cause I wrote so fast and didn't read the request of the questions carefully. But I still finished in a perfect way. So smart (congratulating myself!! Oh yeah!)

Thứ Bảy, 21 tháng 11, 2009

winter's coming

It's a little cold, do as who's always born in western do, so I drank a cup of coffee (in the morning) and now I'm drinking a cup of choco, just like in heaven. I don't know exactly how cold it's in the North of Vietnam, but the feeling of cold skin in the opposite's really make me scared. "I don't know what to do so I cry", haha the song says that, but in my situation, words in this song should be fixed to "I don't know what to do, so I fly, fly into coffee, la la la". Sai Gon's been sunk in chilly, a first time in life I can experience how to feel the way people in Western countries do when autumn pasted.

Thứ Tư, 18 tháng 11, 2009

A secret makes a woman

This blog belongs to google, it's worse than yahoo 360 plus. Yesterday, I planned to write an essay about the phantom of the opera, but I couldn't connect to my blog, so boring! Today, I have another plan. It's a secret, so that I can't tell ya hahaha.

Thứ Hai, 16 tháng 11, 2009

learning something I don't know

First week, I didn't understand what my teacher said. After two weeks, now I feel confident and comfortable. Maybe my favorite English songs and films have worked. Today, everything teacher said, I could have learnt by heart almost words by words, even I volunteered to introduce to everybody in class my opions about the topic "Psychic power ". It was very funny. I don't have difficulty in speaking English or repairing my voice to pronounce standard. At all, I'm please because I've studied many important things from my English teacher.

Chủ Nhật, 15 tháng 11, 2009

NEW LIFE'S WAITING

This morning might be a disaster if I was home... or not (in 2 meanings). I have to learn one by one step. This is the first time I've gone to a market, not account in times I was about 7 to 9 years old. Yup, this's really time in normal way, to go to the market. You know, market in suburbia can make you sick. It's wet, dirty and so on. I don't think I have some worse words to describe a place like that (or am I a bit princess?!). Because I laid out 2 hours for buying, I totally understand my mother's feeling when she goes without me. It's very hard. I carried big foods in a big bag and small others. They're heavy. Now I have no feelings to both arms. So, my lesson today is helping mom also helps me to grow up.
P/S: young ladies should go with your mom, don't wait to 18 years old like me. You'll fail to your health because products are so heavy.